Viết cho những ngày

Lối về

Tôi đi nhiều, không hẳn được mấy chục nước, nhưng cũng không hẳn vọn vẻn chỉ có một hay hai… Tôi biết đó là điều may mắn, sự sung sướng, niềm vui được đặt chân và mở to mắt cho cái chân trời mới lạ lẫm thích thú khoả lấp bao niềm mơ ấp ủ […]

Read more
Viết cho những ngày

tình yêu đi cùng ai ?

Nhiên không biết rằng cũng có một ngày mình khóc nức nở trong hụt hẫng không có anh bên cạnh. Nhiên không biết rằng cũng có một ngày mình phải nhìn người con trai ấy, nói chuyện với người ấy, nắm tay và hôn người ấy thì mới cảm thấy cuộc đời đáng sống. Nhiên […]

Read more
Viết cho những ngày

Viết cho những ngày bơ vơ trơ trọi

Trời ơi bực vãi linh hồn! Bực lồng lộn mà chữ tuôn ra theo không kịp. Vì thứ gì cũng trễ nải chán chường, vì cái gì cũng vét cạn hứng để đi tiếp, vì bơ vơ hoang mang không biết mình đang làm gì… Nó nổi giận với chính bản thân mình mà chẳng […]

Read more
Viết cho những ngày

Ngày con hai mươi

Ngày con hai mươi chắc chẳng bao giờ có thể sánh bằng ngày mà ba mẹ tròn hai mươi tuổi. Con có thể bận rộn làm visa, bay từ Mĩ sang Pháp, đi Philly, đi Boston, đi học, đi bụi, dù có một mình thân còm nhom ôm đống vali cả trăm pounds, dù có […]

Read more
Viết cho những ngày

Những nơi đi qua

Những nơi em đi qua có ghen tuông chóng vánh có hờn giận vu vơ có nhớ nhung thầm lặng có yêu thương nhạt nhoà . Mỗi nơi đi là một phần để lại. . Những nơi em đi xa xôi gần gũi đo bằng những ngày cô đơn tự bước đo bằng những đêm […]

Read more
Viết cho những ngày

Bèo dạt mây trôi…

Em yêu à, ngày mai còn xa lắm, hãy vui cho hôm nay, đừng chờ đợi người em yêu yêu em… Hãy yêu trước những gì đã yêu em: yêu người yêu em, yêu họ có thể như bạn, như anh, như chị, như em, như người thân Yêu những gì mãi là của em: […]

Read more
Tản văn, Viết cho những ngày

Tản văn không tên 4.

  Bình khép chặt hai lòng bàn tay, co ro tựa đầu nhìn ra cửa sổ nơi cảnh vật cứ trôi vụt đều đặn vô định vô hình… Tàu dừng, tự hỏi liệu mình có va vào ai trong cuộc đời này để đi tiếp chuyến tàu khác. Hay đúng hơn là còn có thể va […]

Read more
Viết cho những ngày

Tản văn không tên 3.

Con người ta đâu phải là sỏi đá, thế mà đối với nhau cứ liên miên liệng gạch. Mà có đôi khi sỏi đá không hẳn là vô tri… Nó cũng vỡ, cũng mòn, cũng nứt nẻ vậy Nó tự hỏi con người được bao bọc bởi gì để cứng rắn, dẻo dai được vậy. […]

Read more
Tản văn, Viết cho những ngày

Tản văn không tên 1.

Khuya, Lãnh ăn cháo trắng… Lạt nhách, lỏng bỏng nước. “Đậu xanh thịt chó”, Lãnh khuấy khuấy cái muỗng, khua đếm mấy hạt cháo bạc bẽo như đời cứ đang quay Lãnh… Ôi nhìn cái dòng xe cứ vèo vèo phóng trước mắt dưới ánh đèn loang lổ trên nền đường mưa, thấy có cái […]

Read more
Viết cho những ngày

Đổ về đâu hả em…

Yêu thương nên đổ về đâu hả em Hay là mình cứ đem cất đi, vào ngăn nào đấy ở trong tim, chờ ai đến mở nó ra lại Hay là mình cứ bỏ nó ở lại, để ra đi và ngủ quên Hay là mình đem theo, giày vò để nó cứ sống, vẫn […]

Read more
Viết cho những ngày

Tự truyện điên

Nhiều khi con người ta đâu muốn trở thành kẻ hay viết, chỉ tại cái chữ có quy luật cũng lạ: phải đau mới viết được. Một niềm đau của sự thánh thiện, yêu mến cái đẹp ngay cả khi nó đổ vỡ. Cứ mỗi lần viết nó lại tự hỏi mình tìm gì và […]

Read more