Tự dưng có một lúc dừng lại (kiểu giống đèn vàng), chạy chậm chậm, nhìn ngang… Thấy bạn bè, người Thạc sỹ ở châu Âu, người đi làm ở Mỹ, người thì vừa thôi nôi con đầu lòng.
Hết đèn vàng. Đứng tại chỗ đèn đỏ.
Mình đang ở đâu đấy nhỉ. Mình đang đi đâu đấy. Hết đèn đỏ mình có… quay xe không. Qua một khúc cua mà rồi Mẹ đã không ở đó nữa.
Thật quay cuồng.
Và rồi lại chạy trên con xe khởi nghiệp be bé. Thôi kịp nghĩ gì nữa đâu.
Đèn xanh rồi.
Có rẽ ở đâu thì ta vẫn đi tới.
