Có ai đó hỏi tôi em đẹp không, hôm kia thì phải…
Chuyện em đẹp hay xấu sao cần phải băn khoăn ? Mà lại là với tôi ? Muốn khua khuấy lòng tôi chăng ?!
Tôi nói em chẳng đẹp nhưng tôi yêu.
Em có gì để mà người ta yêu? Không sắc, không tài, không vẹn đủ điều.
Nhưng tôi yêu.
Tôi yêu em có lắm lúc mệt mỏi, vô vàn u sầu, lắm khi rồ dại.
Người ta không cần nhiều lý do để ghét nhau thì cũng chẳng có logic nào để giải thích tôi yêu em.
Và rời bỏ nhau cũng chẳng bởi nguyên cớ gì…
Thế nên đừng hoan hỉ kiêu kì với tình yêu vô điều kiện
.
Tôi yêu em. Nhiều đến đâu, cũng vẫn không đủ.
Vô điều kiện làm gì có giới hạn…
Yêu vô vàn và đau cũng vô tận.
Chẳng có tình yêu nào có thể phủ đầy hết cả thế giới của em, kể cả của tôi.
Tôi yêu em. Tôi vẫn yêu tôi
Thế nên đừng hoan hỉ kiêu kì với tình yêu vô điều kiện
.
Tôi yêu em nhưng tôi không thể bên em đến cùng tận
Tình yêu cũng chẳng thể làm con người ta bất tử để mãi bên nhau
Tôi ra đi tình yêu nào của tôi ở lại dỗ dành em?
Thế nên đừng hoan hỉ kiêu kì với tình yêu vô điều kiện
.
Tôi yêu em
thật lòng yêu em
thế nên đừng hoan hỉ kiêu kì với tình yêu vô điều kiện
…
Paris, 19/02/2013